Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

6.10

Mấy hôm trước sau Trung Thu rất hay mưa, hôm nay cũng vậy, chỉ một lúc... Bây giờ thì tôi đang nằm nghe tiếng xe máy chạy qua những vũng nước đọng ngoài mặt đường, tốt hơn so với việc đếm từng hạt lộp độp rớt xuống thấy xót cả lòng mấy hôm trước. Đêm rằm mà lại mưa thế nhỉ? Thỉnh thoảng lại nghĩ đến cái điều ngớ ngẩn ấy, hồi còn bé vì nghe mẹ nói những đêm có trăng sẽ không mưa nên tôi đã tự động lý giải rằng không thể mưa được, nếu mà mưa thì trăng sẽ ướt hết, sẽ tắt ngúm mất. Thật tình...

Này, tôi bỗng nhớ trong cuốn sách nào đó viết về điều tương tự thế này: Giống như một buổi sáng cô gái tỉnh dậy và thấy bên cạnh mình là một gã trai đang khỏa thân... Tất cả còn sót lại để nhắc về những điều điên rồ xảy ra vào tối hôm trước. "Chết tiệt..." Cô ta bực bội chửi thề và tìm đồ lót của mình trong cái mớ hỗn độn dưới giường.  Rừng Na Uy? Tôi không thể nhớ chính xác được lúc này. Nhưng cái cảm giác ấy tôi hiểu rất chân thực, khi cái niềm vui vay mượn ấy chẳng thực chất, sau những cuộc vui giả dối - bạn vẫn ở đây, một mình, trong cái mớ hỗn độn. "Chết tiệt..." và những cái cau mày mới là thực tế.

  

2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. ừ, chết tiệt... dạo này tâm trạng của tớ hơi tệ. Nhưng cũng ổn hơn rồi. Ngày mới tốt lành nhé S.

      Xóa

Công cụ thống kê và báo cáo web