Một ngày Hà Nội rất mưa
Và em thì rất nhớ
Cốc café bỏ dở
Lẽ nào lẫn nỗi buồn
Một ngày Hà Nội rất buồn
Em tựa mình vào trong thương nhớ
Con mèo nằm im gối đầu lên từng nhịp thở
Bản tình ca nào bỏ dở
Của cây đàn đã đứt mất một dây
Một ngày Hà Nội ở ngay đây
Mà cảm giác anh cách xa vời vợi
Em có còn mong đợi
Ngày nào đó anh về?
Một ngày Hà Nội quên hết những lời thề
Và đi qua cả em – anh ngày trước
Những vết xước
Ngang dọc
Trôi. Mải miết
Minh Hiền
Hà Nội mưa, hôm qua G với mình đi về bị xòe xe xướt xát.
Hôm qua mình nổi cáu với T. Mình ghét người luôn mồm nói xin lỗi và cũng ghét người không biết xin lỗi.
Yên tĩnh mà phiền nhiễu, rối rắm. Đến gần nhau là để cho người khác có cơ hội tổn thương mình và ngược lại phải không?