Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018

6.1

Năm mới đã qua được Bảy ngày, và bây giờ đã là năm 2018 rồi. Thi thoảng việc nghĩ về thời gian trôi khiến tôi có cảm giác mình giống như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật dài, ngày hôm qua của tôi thật ra đã trôi xa tít tắp. À, hay là có hai con người thay nhau hoán đổi vị trí. Có một người dành cả thanh xuân chỉ để ngủ.


Vừa đầu năm mới, chị đồng nghiệp bên cạnh bảo tôi: chưa bao giờ chị nghĩ đến một lúc chị đã hai bảy hai tám. Trong đầu tôi thì chợt nhớ tới cái stt hài hước của một chị bạn quen trên Fb từ lâu: " Năm nay em hai mươi nhà em ở xa xa ơi là xa. Bạn trai có rất nhiều nhưng mà vẫn chưa có người yêu..." Năm ấy tôi hăm hai. Hóa ra cái stt ấy đã lâu lắc lơ, mà nó còn nguyên trong trí nhớ như buổi sáng qua vừa dụi mắt vừa đọc trên điện thoại. Tôi bật cười. Cả dãy thi nhau than già, đến cô em cách tôi 2 tuổi cũng bảo: em cũng già rồi.


Cả một năm cũng chỉ như một nhoáng. Tôi từng đứng trước mặt người khác và nói rất dõng dạc rằng tôi biết rất rõ mình phải làm gì, nên làm gì tiếp theo, tôi không hề mông lung trên con đường của mình. Nhưng những lúc nhìn lại tôi vẫn cảm thấy mình chẳng làm được gì và thời gian dường như đang bị lãng phí, tôi dao động.


Tôi rất cần tiền. Không có tiền liền cảm thấy bất an. Vậy nên gần đây tôi dành hầu như mọi thời gian có thể cho công việc. Tôi thậm chí đã nhen nhóm ý định sẽ kinh doanh thêm một thứ gì đó để cân bằng lại thời gian, thu nhập.  Tiền tuyệt đối không phải là thứ có nhiều dùng nhiều, có ít không dùng cũng được đâu. Một tồn tại đủ khiến người ta đảo điên.


Khẩu thị tâm phi. Lý trí của tôi bảo cậu ta chẳng hề thích hợp với tôi. Và khi ở một mình thì rõ là cảm thấy mình cũng chẳng còn thích đâu nhưng thế quái nào mà khi nhìn thấy cậu ta xuất hiện thì tôi lại không tự chủ nhìn nhiều hơn mấy giây? Cần gì phải bối rối vì đôi dép xỏ vội đến công ty khi đứng cạnh cậu ta?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Công cụ thống kê và báo cáo web