Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

03.03

1. Mới tuần trước thôi tôi vẫn thấy mình chi tiêu thoải mái lắm, sang đến tuần này thì liên tục đọc thần chú mình đang rất nghèo, mình đang rất nghèo để chống lại đủ mọi cám dỗ xung quanh.

2. Sắp sang hè rồi, mà bởi cái tiết trời dở dở ương ương này nên lúc ở nhà tôi cũng mặc đồ hè. Lúc tắm có để ý lại hai chân, năm ngoái tôi ngã lại muỗi đốt nhiều nên sứt mẻ khắp nơi làm mỗi khi mặc quần ngắn thì cũng ngại ghê. Bây giờ đã tốt hơn rồi, trừ hai sẹo sẫm thì hầu hết đã mờ.

3. Khi cùng xếp thịt lên vỉ lúc tối, chúng tôi đã nói đủ thứ chuyện tào lao. Câu chuyện hôm nay loanh quanh về...cái hố xí. Chẳng nhớ thế nào lại nói về cái chủ đề ấy, trong khi đang làm cv liên quan đến thực phẩm thế này.

Thì nói về cái hố xí của nhà ông bà nội khi xưa, khi chúng tôi còn bé tẹo, tiểu C chẳng nhớ được gì nên tôi kể cho nghe. Không gọi là nhà vệ sinh như bây giờ vì nó chỉ được quây lợp đơn giản hết mức phía cuối vườn chuối, chắc là có sự phân biệt như thế. Tôi vẫn nhớ mỗi khi vào trong, đặt chân lên hai tấm ván vẫn lo nhìn trước ngó lui chỉ sợ sơ xảy làm cái chân lọt khe tụt vào trong đó luôn quá. Rồi ngồi lấy giấy báo trong rổ ra đọc, ham đọc mang theo ra ngoài nên bị ông mắng. Hồi đó chưa đô thị hóa, đường vẫn đường đá đi xe đạp lọc xọc, tre mọc khắp đường và xe trâu xe bò đi qua còn rải rác cả phân. Thế ấy, nên nhiều nhà nhà vệ sinh vẫn như thời xưa. Tạm bợ, lụp xụp. Như nhà ông tôi là tốt chán, thoáng mát và bên trong nghe được tiếng lá chuối xào xạc nữa. Hị.

Chuyện hố xí tân tiến hơn chút. Có cây gỗ che phía trên. Tôi còn nhớ loáng thoáng bà ngoại kể, có cô vợ ai đó đi vệ sinh đêm hôm, chắc tối nhìn không rõ hay chưa tỉnh hẳn ngủ, chưa nhắc cây gỗ đậy ấy ra đã ngồi xuống luôn nên là... đi viện cấp cứu. Hồi ấy tôi nhỏ, cũng không thích nghe ngóng chuyện, không biết cô ấy hồi sau thế nào nhưng mỗi khi tôi dùng cái hố xí như vậy đều cảnh giác mấy lần.

Chuyện cái hố xí nhà tôi hồi ấy. Nó nằm một góc trong vườn, lợp bằng khung gỗ và những giấy dầu rất cứng, che kín xung quanh. Khi tôi học lớp 1,2 thì thích trồng những dải hoa kéo dài dọc theo con đường tới đó :)).  Hoa lên tươi tốt vô cùng. Tôi còn nhớ cả một cây bưởi gai cao ngều ốm nhách mẹ tôi trồng trước cửa. Trước cửa cũng có một khoảng sân nhỏ được ghép bằng gạch và mấy khối xi măng nhẵn. Ở những cái khe có sam dại, dền dại, cúc dại, dương xỉ, cỏ bọ xít hay vòi voi mọc lên... Bỗng dưng, tôi nhớ nhà tôi biết mấy.

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

Descendants Of The Sun

Trong danh sách những diễn viên Hàn yêu thích của tôi thì có cả 2 bạn này, nên mỗi ngày đều nhớ thương....
Gần đây đầu voi đuôi chuột trở thành xu hướng mất rồi, nhưng tôi chắc mình sẽ xem được cho đến tập cuối. Chỉ nhìn thôi cũng đủ thỏa mãn đấy ~
Người tình trong mộng :x
Nghe nói Yoo Ah In sẽ có một vai nhỏ nên càng có thêm lý do để trông đợi. Từ khi anh ấy xuất hiện cầu hôn tôi trong giấc mơ năm trước... hahaha 

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

02.03

Hello March,
Tôi đang bắt đầu thay đổi từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Thay vì chỉ đọc tin thời sự, âm nhạc hay phim ảnh thì lại bị thu hút thêm bởi tin công nghệ, thời trang và những hình quảng cáo nữa.
Thay vì ít bận tâm đến xung quanh thì bây giờ tôi đã bắt đầu quan sát mọi thứ nhiều hơn. Hầu hết những thứ thấy được tôi sẽ để ý về đường nét, bố cục, độ dày, bóng đổ và làm cách nào để thể hiện được như thế trong những bức vẽ...Mọi thứ trở nên thú vị hơn nhiều, đều là những cảnh vật quen thuộc nhưng lại chưa bao giờ quan sát một cách tỉ mỉ thế, nó vui và mới lạ hệt như cách một đứa trẻ quan sát đường đi của những con kiến vậy.
Mặc dù vẫn chưa thấy lạc quan hơn bao nhiêu về con đường sau này nhưng từ những thay đổi nhỏ nhặt ấy, tôi bắt đầu thấy cuộc sống trở nên thú vị và nhiều màu sắc hơn trước.




Công cụ thống kê và báo cáo web