Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

31.10





"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ , vô duyên đối diện bất tương phùng ."




Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

...




"...

Chúng tôi – những người như chúng tôi.

Đều quá thiếu an toàn, đều chất chứa quá nhiều tâm sự mà không thể chia sẻ, đều e dè với phần còn lại của thế giới.

Đeo kính đen, hút thuốc. Ngăn cách thế giới bằng tấm áo giáp đặc chế của mình. Cố gắng bảo vệ mình càng nhiều càng tốt.

Hoài nghi mọi thứ, không thể tìm kiếm nổi thành phố bản thân thuộc về. Lưu lạc khắp nơi.

Tìm kiếm một tình yêu mềm mại như nước. Cuối cùng chỉ thấy thất vọng não nề... "

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

18.10


Ây, cái thời tiết này. Cứ muốn ngủ suốt cả ngày. Lúc nào cơn buồn ngủ cũng trực sẵn nơi mí mắt, âm mưu muốn kéo nó xuống thiếp đi một lúc.





Tác giả TQ yêu thích


- Đường Thất Công Tử
- Đinh Mặc
- Thập Tam Xuân
- Cầu Mộng
- Lâm Gia Thành
- An Ni Bảo Bối

( 24.3.14)

------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Ngày xuân ngao du, hoa mơ nở đầy
Chàng thiếu niên Phong Lưu nhà ai đang bước trên đường?
Thiếp ước sao thân này một đời đến trao chàng
Cả thẹn thùng cũng vô tình quên mất.

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

12.10


1. Nửa đêm, bạn nhắn tin: cãi nhau chia tay với người yêu, người kia đập đầu tự sát phải vào nằm viện. Bạn hoang mang, áy náy, hỏi rằng bạn phải làm gì, nên làm thế nào mới đúng. Tôi chỉ biết an ủi. Hiểu rõ bạn nên chỉ có thể nắm chặt tay bạn, không thể khuyên bạn làm thế này hay thế kia. Bởi vì trong lòng bạn vẫn luôn rõ ràng. Cũng như khi cả hai đứa cùng mệt mỏi vì chuyện tình cảm, biết rõ rằng nên dứt khoát một lần cho xong nhưng chẳng đứa nào làm được. Tình cảm quá nặng thế nên " biết dại mà vẫn cứ đâm đầu vào.Thôi thì mặc mọi chuyện tới đâu thì tới, ngày sau có khổ cũng chỉ biết kể cùng nhau..." . Không đến bất đắc dĩ, không buông bỏ được. Bây giờ bạn vẫn vậy, vẫn mãi loay hoay không nắm cũng không buông... " Bất đắc dĩ " thì tôi đã nhận.

2. Bạn cứ dặn dò: đừng uổng phí cuộc sống vì một người không đáng. Tôi cười, đừng nghĩ quá về tôi. Tôi có thể thế nào cơ chứ. Chuyện đã qua, tôi không thể dễ dàng quên đi, cũng không thể làm mình đừng buồn nữa , yêu một người mới đi. Ai mà điều khiển cảm xúc được. Nhưng mà tôi vẫn sống, chưa nói đến trách nhiệm này nọ với cuộc đời, bản thân tôi còn chưa đủ dũng khí để đi chết đâu.Ừ, sống tuy chưa được tích cực nhưng cũng chẳng làm nổi điều gì tiêu cực hết. Rượu chè thuốc lá tôi đều không biết. Thế thì tôi còn có thể làm gì cơ chứ.

3. Vẫn đang chờ đợi ... 

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Ngày hôm nay


Năm năm là một quãng thời gian đủ dài để rất nhiều điều thay đổi. Sức khỏe của bố. Mái tóc xanh của mẹ. Chiếc khăn quảng đỏ của em. Chàng trai tôi đã từng yêu. Những cây táo của bà. Chiếc xe đạp của cậu bạn lớp học thêm.Cơn mưa của mùa hè năm ấy. Hương hoa sữa nơi góc phố. Những chiều chủ nhật đội nắng rong ruổi khắp mọi nơi. Và tôi... ít nhất những suy tư trăn trở đã chẳng còn vẹn nguyên những điều vô tư đẹp đẽ của khi ấy.


 ... Người ta không thể mãi mãi ở bên nhau. Không thể mãi mãi không thay đổi. Không thể mãi mãi vui vẻ và hạnh phúc. Nhưng lại có thể mãi mãi xa cách. Và có những điều mãi mãi chẳng bao giờ trở lại.

Dường như cuộc đời tôi, theo những năm tháng về sau, càng lúc càng tệ. Giờ thì khi bước vào năm thứ sáu, tôi quay đầu nhìn lại và ước được trở về năm thứ năm. Nhưng khi tôi ở năm thứ năm, tôi lại chỉ thiết tha nhìn về những năm trước. Cứ vậy ... Tôi hốt hoảng thấy sợ ngày mai, tương lai không mang đến hi vọng mà chỉ lấy đi nốt những gì tôi còn lại.

Đôi lúc, nghĩ tới điều đó, tôi thôi không chán chường. Cố gắng trân trọng lấy ngày hôm nay của mình, bớt đi một ngày khát khao được trở lại vì tiếc nuối. Ngày hôm nay, một ngày yên ổn, những người tôi quan tâm vẫn ổn, những điều khiến tôi lo lắng không thôi đã được gửi gắm vào một ngày nào đó giữa tháng, và tạm thời vẫn chưa có tia sét nào lại đi lạc ngang qua vùng trời của tôi lúc này. Ngày hôm nay, một ngày bắt đầu từ lúc 11h30 và sau khi ăn no uống say lại cuộn mình trên ghế lim dim ngắm nhìn mảnh vườn đầy nắng sau nhà, đắn đo lựa chọn đứng lên lau dọn nhà cửa hay tiếp tục vùi đầu vào cuốn truyện đang đọc dở dang ...
Ngày hôm nay ...Tôi, đang hạnh phúc, phải không...?


Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

...




Có những ngày trôi qua lặng lẽ như thế. Vui một mình. Buồn một mình. Một mình thừa nhận những thất bại. Một mình chật vật trong những cơn đau. Một mình hoang mang giữa biển đời và những chuỗi ngày u ám tưởng như kéo dài bất tận ..
Hét lên thật lớn để nghe tiếng vang vọng lại đáp trả...
Không sao cả. Vì mình vẫn chưa bỏ rơi mình.
Không sao cả. Tự mình thương lấy chính mình. Tự mình sẽ bảo bọc cho mình.
Không sao cả. Mình có thể làm được.

Người ở đâu trước ngày chúng ta gặp nhau




" Người ở đâu trước ngày chúng ta gặp nhau

trước khi giây phút ấy bắt đầu…

Người đã ở đâu
từng năm từng tháng chúng ta đã ở vùng đất nào
đã đi những đâu với niềm cô độc
đã bao lần cười bao nhiêu lần khóc
đã được yêu thương từ trái tim ai nhiều nhất
trong suốt những quãng đời…

Người đã ở đâu
vào mùa đông lạnh nhất ở trên môi
đã làm những gì lúc kề bên tuyệt vọng
đã nắm tay ai để bớt hoang mang vào cuộc sống
đã đau đến mức nào vào những ngày cố chấp
không cần đến ai…

Người ở đâu
lúc chúng ta quỳ gối gào thét với mất mát đầu đời
lúc chúng ta tin chỉ cần đôi chân mình là đủ
lúc chúng ta muốn chết đi thật nhanh trong giấc ngủ
lúc chúng ta chỉ còn có thể sống bằng những giờ phút xưa cũ
cả trong những giấc mơ…

Người ở đâu
lúc chúng ta tự hỏi còn có ai đáng để mong chờ
lúc chúng ta đứng trong mưa giông mà thấy mình tạnh ráo
lúc chúng ta nhẫn tâm nhìn yêu thương khô héo
lúc chúng ta cắn răng đến tươm máu
rồi khóc òa…

Người đã ở đâu
khi chiếc xích đu ấy được treo dưới một dàn hoa
khi ánh trăng khuya đi qua từng đêm tối
khi cô đơn trong mệt mỏi
khi ngày ngày đều tập cho trái tim mình nói dối
-mình sẽ không sao…

Người đã ở đâu trước ngày chúng ta gặp nhau
trước khi nụ hôn ấy bắt đầu… "




- NPV





...



Bởi chính em, vào những tháng ngày trôi nổi giữa mênh mang vô định của cuộc đời, khát khao kiếm tìm một hơi ấm, đã nhận lầm một bóng hình hư ảo thành người thương....

Công cụ thống kê và báo cáo web