Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

...




Có những ngày trôi qua lặng lẽ như thế. Vui một mình. Buồn một mình. Một mình thừa nhận những thất bại. Một mình chật vật trong những cơn đau. Một mình hoang mang giữa biển đời và những chuỗi ngày u ám tưởng như kéo dài bất tận ..
Hét lên thật lớn để nghe tiếng vang vọng lại đáp trả...
Không sao cả. Vì mình vẫn chưa bỏ rơi mình.
Không sao cả. Tự mình thương lấy chính mình. Tự mình sẽ bảo bọc cho mình.
Không sao cả. Mình có thể làm được.

Công cụ thống kê và báo cáo web