Thứ Tư, 12 tháng 4, 2017

12.4

1. Tôi đã chẳng biết mình có tật xấu đó trong lúc ngủ từ khi nào. Có thể nó bắt đầu từ vài năm trước khi J nói cho tôi biết. Mà cũng có thể sớm hơn thế. J nói với tôi về tiếng động ken két rõ ràng lúc nửa đêm, từ phòng bố mẹ tôi, và từ phòng tôi. Tiếng nghiến răng mà cả hai tầng thông nhau đều nghe được rõ ràng.

Lúc đầu thì có nói thế nào tôi cũng không tin. Khi còn tỉnh táo tôi nghĩ chẳng ra làm thế nào mà hai hàm răng của mình có thể dùng lực đến mức có thể phát ra tiếng như vậy. Nhưng dần dần, tôi tự mình cũng cảm nhận được. Có những lúc giống như hôm qua, khi tỉnh lại từ một đoạn suy nghĩ lại phát hiện hai hàm răng của mình đang cắn rất chặt. Rất khó chịu, tôi ra lệnh cho mình phải thả lỏng cơ thể, cưỡng ép cơ hàm của mình trở về trạng thái thoải mái nhưng không được. Chỉ giãn lỏng ra đôi chút mà đâu đâu tôi cũng thấy mỏi nhừ.

 Nếu nói tật xấu này là do ảnh hưởng từ tâm lý, thì khi phát hiện ra bản thân đang trong trạng thái này tôi còn cảm thấy mệt và khó chịu hơn gấp bội.

2. Mai phải đến bệnh viện. Tôi vẫn luôn vừa ghét vừa sợ nơi đó, nhưng lại không thể không đi.

3. Có một ai đó để dựa dẫm một chút dù chỉ trong ý nghĩ thì đâu gọi là cô đơn?

4 nhận xét:

  1. Bệnh viện là một nơi có mùi rất đáng sợ. Không phải mùi hôi thối mà là mùi đặc trưng của bệnh viện ấy. Nghĩ tới là không chịu nổi rồi. Cô gái cố chịu đựng và mau sớm lành bệnh nha😘

    Trả lờiXóa
  2. Khi cơ thể quá mệt mỏi nó sinh ra trạng thái như vậy. Ta trước đây cũng nghe nói mình có tật đó, giờ k thấy ai nói gì... Cũng k đi bệnh viện luôn vì sợ....tốn tiền! hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải đi chữa tật đâu nàng ^^! Nó bắt nguồn từ tâm lý nên cũng khó trị tận gốc. Sợ thì sợ mỗi hỏng răng thôi :(

      Xóa

Công cụ thống kê và báo cáo web