Thứ Năm, 24 tháng 3, 2022

24.3

Cỡ ba bốn ngày liên tục tôi gặp mưa. Mưa từ khi ở Phú Quốc đến lúc về Hà Nội. Tôi thường chẳng thấy tồi tệ hay vui sướng gì khi gặp trời mưa đâu, kể cả là lúc đang đi chơi hay ở nhà. Chỉ cần là cơn mưa không mang sấm chớp nhoang nhoáng ậm ù của mùa hè sắp tới.



Sinh nhật năm nào Pea cũng tò mò hỏi điều ước của tôi, và khi tôi đắp rằng nó cần phải được giữ bí mật thì lại chuyển qua hỏi rằng nó có liên quan gì đến P không? Đến đoạn đó tôi thường không nhịn được mà bật cười.



Tôi đã rất vui vẻ, cũng thường xuyên bối rối. Có một khoảng trống làm tôi bối rối không biết nó ở đâu, vì sao lại có. Tôi cứ thấy rằng mình đã quên mất một điều gì đó, nên tôi hơi buồn và thường lục lọi tâm trí của mình để gắng tìm ra nó. Không biết có phải do hậu covid không nữa, nhưng từ đợt khỏi bệnh đến giờ, tôi đã có những lúc vỡ òa trong những cảm xúc trào dâng của mình. 

Tôi sẽ gởi tạm phần băn khoăn của mình ở đây vậy, phần tôi sợ mình sẽ quên cũng sợ mình sẽ luôn nghĩ đến...

2 nhận xét:

  1. Cái giao diện này xinh thế, bình thường Vy hay vào bằng điện thoại nên không biết hình nền nó ra sao. Giờ vào bằng máy tính thấy xinh ấy.
    Dạo này tâm hồn cô Mèo đỡ băn khoăn chưa, những khoảng trống hiện như thế nào rồi hở?
    Cô có nhớ tôi khum?!

    Trả lờiXóa
  2. Mình cũng không cảm xúc gì khi trời mưa hay nắng.chỉ là lúc muốn ra đường mà có sấm sét thì không dám ra thôi. 😂😂😂 hơi bị yếu bóng vía hihi
    Thật ra có những chuyện chỉ tạm thời quên thôi, lúc cần hay lúc tự nhiên nào đó nó nhảy ra ào ào. Mình cũng đôi khi như vậy dù không phải covid hay gì hết. Hihi
    Chúc cho ngày an vui^^

    Trả lờiXóa

Công cụ thống kê và báo cáo web