Em vẫn đứng lặng lẽ bên khung cửa sổ, vẫn mái tóc dài thích nô đùa cùng gió. Cơn gió trong mưa thu mang theo hơi nước táp vào lạnh lẽo. Hết thảy cũng vẫn như ngày đó. Chỉ thiếu vắng đi sự hiện diện của anh.
Không là một tin nhắn, không một bờ vai. Cũng không cả những vui buồn, hờn giận hay lo lắng. Những cảm xúc ấy dường như đã chết theo anh trong thế giới của em. Chỉ là một thoáng sửng sốt, một chút chua xót khi bắt gặp lại khoảnh khắc quen thuộc, vốn bị lãng quên từ rất lâu.
Giống như một cái hũ, em nhồi nhét tất cả những điều muốn giấu kín. Nặng nề làm cái hũ một ngày cũng vỡ tung. Buồn đau vốn chôn sâu lại bất chợt ùa về làm em thấy khó thở, đầu óc như muốn phát điên. Chỉ một sự xuất hiện ngắn ngủi của anh cũng đã đủ phá vỡ đi bức vách mỏng manh em dựng lên để chống đỡ.
Hóa ra em vẫn yếu đuối như thế. Hóa ra anh vẫn ở đây, trong tận sâu nơi trái tim em, nơi mà em cũng chẳng dễ dàng nhìn thấy. Hoặc là không muốn thừa nhận. Là yêu hay là hận, em cũng đều không cần. Chỉ mong muốn có thể gạt bỏ hết sự tồn tại của anh, của tình yêu đầu tiên mà em vẫn luôn để trong lòng.
Đến giờ, em chẳng còn muốn điều gì từ anh. Không cần lời xin lỗi mà anh vẫn nợ lại. Không cần gặp nhau thêm một lần nào nữa. Không muốn nghe giải thích. Dù đôi khi vẫn xót xa tự hỏi: anh thực sự không còn những hồi ức khi xưa? anh thực sự không luyến tiếc? thực sự muốn xa em? ...Những câu hỏi ngu ngốc, em đã hiểu rõ ràng nhưng sao... Không chất vấn anh, cũng không cách nào bỏ qua. Em chỉ biết cất giấu, mong thời gian hao mòn đi tất cả. Chẳng biết đâu một ngày lại vỡ òa thành cảm xúc.
Đứng trước anh, em luôn là kẻ thua cuộc. Thua bởi tình cảm dành cho anh. Khi mà anh dễ dàng tìm được niềm vui mới thì em lại vẫn mang nặng suy nghĩ về những chuyện đã qua. Đáng hay không đáng, chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Chỉ trách mình không thể làm chủ cảm xúc mà thôi.
*Tình yêu và em vẫn ở nguyên chỗ cũ, có điều anh đã ra đi*, khi nhìn cái tựa sách *Hóa ra anh vẫn ở đây* Chấm tự dưng nhớ tới câu nói này.
Trả lờiXóa" Một người đã có thời gần gũi như da thịt trên người, hoá ra cũng bặt vô âm tín giữa biển người mênh mông … "
XóaVô hình trong mắt của nhau
Xóa
Trả lờiXóaCô gái dịu dàng như mùa thu:)
Tôi là đặc trưng của kiểu thời tiết thất thường . Nội tâm đủ bốn mùa :")
XóaAnh nào và ở đâu vậy? ;)
Trả lờiXóaKo nói đâu ;))
XóaCó những thứ tưởng chừng như đã quên, nhưng được dịp lại cứ khơi lên như chưa bao giờ cất giấu, cũ kỹ...
Trả lờiXóaHóa ra mọi thứ vẫn vẹn nguyên, có khác chăng là cách ta đối diện tại mỗi thời điểm, mỗi hoàn cảnh...
Tựa entry này cùng tựa của 1 cuốn mà Miss đã đọc. Tác giả Tân Di Ổ
Ngán truyện TQ nhưng vẫn đọc khá nhìu của tg này.
Ngày bình yên G nhé :)
Tựa đề G lấy theo cuốn đó mà :)
XóaTân Di Ổ là một tác giả tiểu thuyết ngôn tình TQ nổi tiếng . Mỗi tác phẩm của TDO thường rất hay , rất sâu sắc nhưng cũng để lại cho người đọc dư âm buồn bã , tiếc nuối và nhiều suy ngẫm nữa . C.s cũng đã nhiều mỏi mệt , những bài học từ đời thực còn chưa tiêu hóa hết nên mỗi khi tìm đến phim hay truyện G thường muốn đọc những cuốn vui vui giải trí là chính . Ít đọc truyện của TDO và Phỉ Ngã Tư Tồn .
Đừng đọc tiểu thuyết Trung Quốc nhiều quá
Xóa