Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

...

Tôi vẫn luôn tìm kiếm giấc mơ của mình...

Những ngày gần đây ý nghĩ trong tôi thay đổi liên tục. Tôi giống như một cô nhỏ nhiều lắm những ước mơ khi xưa. Chỉ là những giấc mơ mơ mơ hồ hồ chẳng rõ hình hài mà một cơn gió thổi nhẹ cũng sẽ tan biến.

Một ngày tôi bảo mẹ rằng tôi sẽ học làm bánh, mở một tiệm bánh mì. Rồi hào hứng tìm kiếm thông tin để đi học. Nhưng cảm thấy vướng mắc nên lại thôi. Thôi không nuối tiếc. Vì tôi chỉ thích chứ không đam mê. Thật bôi bác.

Gần đây tôi lại tìm thấy nguồn sáng mới, tôi muốn học thiết kế đồ họa. Khai thác tiếp ưu thế ít ỏi là vẽ, sau khi loại trừ nấu ăn. Và vẫn đang mơ hồ. Tôi sẽ làm gì để bắt đầu với vốn tiếng anh và PTS căn bản gần như bằng 0 đây. Chỉ biết rằng sẽ phải cố thật nhiều.

Tôi không thể chần chừ. Không thể sợ hãi. Thời gian với số tuổi dần tăng khiến tôi cảm thấy áp lực. Tôi bắt đầu ý thức về sự tồi tệ khi không nắm bắt bất cứ một chuyên ngành nào trong tay. Hệ quả của việc lãng phí thời gian vào những năm trước. Cả công việc hiện tại, chuyên ngành cũng không có. Hơn hết là tôi nhận thấy mình không phù hợp, sau một quãng thời gian dài từ học đến làm. Tôi sẽ không gượng ép mình hơn nữa.

Tôi không có đam mê. Tôi chỉ đang tìm kiếm đam mê và thứ phù hợp với chính mình.


Công cụ thống kê và báo cáo web