Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

...

Ta về, mình có nhớ ta
Ta về, ta nhớ những hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hoà bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.
Nhớ khi giặc đến giặc lùng
Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây
Núi giăng thành lũy sắt dày
Rừng che bộ đội, rừng vây quanh thù
Mênh mông bốn mặt sương mù
Đất trời ta cả chiến khu một lòng.

- Việt Bắc (Tố Hữu)

4 nhận xét:

  1. Ngày trước đi học không thích thơ văn học các kiểu nên cũng không quan tâm chúng hay dở cũng kệ. Giờ cô up bài này lên, đọc chúng với 1 tâm trạng khác, thực sự rất khác. Nó có thể làm tôi tưởng tưởng đến 1 khung cảnh thực trong 1 vài đoạn thơ luôn ấy. Hồi đó tôi mà tưởng tượng và cảm xúc sâu lắng thì điểm môn Văn tôi cũng không đến nổi đâu nhỉ=))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hồi ấy tôi còn mộng mơ hơn bây giờ, vừa ôm sách đọc vừa thẩn thơ ^^!

      Xóa

Công cụ thống kê và báo cáo web