Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

To : Sky (5)





Những ngày này trôi qua thật vô nghĩa. Ngày qua ngày cũng giống như những hàng cây lướt qua ngoài cửa sổ, luân phiên lặp lại. Chuyến tàu mà vận mệnh sắp đặt cho em đã đi được hơn nửa đường, chẳng mấy nữa thôi là tới đích. Điểm dừng không tên. Tự em sẽ phải tìm ra câu trả lời và chấp nhận tất cả.

Sky, em sợ. Em sợ những điều sẽ xảy ra. Em không biết phải làm sao để đối mặt. Trái tim của em vẫn luôn run rẩy, từng ngày. Nỗi sợ hãi dù cố gắng đè nén vẫn không ngừng lớn thêm khi quãng đường phía trước ngắn lại.  Em muốn quay trở lại, muốn trốn chạy, muốn đây chỉ là giấc mơ thôi. Nhưng không thể... Chuyến tàu một khi đã xuất phát thì sẽ không thể nào quay đầu được nữa. Dù em có khóc, có hoảng loạn và kêu gào đến tuyệt vọng thì cũng chẳng thay đổi được gì. Có những chuyện chỉ có thể đối mặt, không cách nào né tránh.

Bên ngoài cửa sổ, phía trên cao, mây đen đã giăng kín cả vòm trời. Em mỉm cười với nỗi sợ hãi của chính mình. Lừa phỉnh bản thân và cả thế giới rằng em vẫn ổn. Ai mà biết được điều gì đang đợi em ở phía trước... Nếu nhắm mắt lại và mím chặt môi chịu đựng, rồi cũng sẽ vượt qua được đúng không?




Công cụ thống kê và báo cáo web