Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

Dẫu có hối tiếc

Trong buổi tối như thế này, tôi chỉ muốn nghe một bản nhạc dịu dàng. Thật cần một chút dịu dàng ấm áp xoa dịu những rối loạn trong lòng.

Có một điều gì đó đang diễn ra ngay trong tôi, theo một xu hướng xấu đi mà tôi không thể kiểm soát. Tệ hơn là tôi còn chưa tìm được, chỉ cảm nhận sự bất ổn nó gây ra vẫn luôn hiện hữu.

Cứ luôn bất giác trở nên căng thẳng.

Mấy hôm nay tôi dành thời gian tìm hiểu và bắt tay chuẩn bị thực hiện một kế hoạch đã định trước Tết. Tôi đã nói về việc sẽ theo học Thiết kế đồ họa. Khi nhắc về việc này với mẹ tôi, mẹ sẽ luôn hỏi rằng tôi có tìm hiểu kỹ chưa, công việc này có dễ xin việc không? Tôi chỉ có thể đáp lại, con không chắc mẹ ạ, nhưng con cần một hướng đi mới, không thể mãi như bây giờ.

Một nghề nghiệp - đó dĩ nhiên là mục đích tôi hướng tới. Nhưng khi bắt đầu cái trước tiên mà tôi hướng tới là việc phải nắm bắt một cái gì đó trong tay, như là thứ vũ khí an toàn để phòng bất trắc trong cuộc đời. Đã có thời điểm tôi bất an lắm vì không có một điểm mạnh gì hết. Và tôi cần một con đường khác để có thể thay đổi. Tôi đã nghĩ vậy.

Tôi nghĩ đến chuyện học đồ họa là ngẫu nhiên. Khi định tìm hiểu về một trung tâm đào tạo trang điểm chuyên nghiệp thì thấy có cả đồ họa nữa. Tôi chẳng giỏi gì cả. Chỉ so cái này hay cái kia đỡ dở hơn thôi. Mà vẽ với máy tính thì cũng không đến nỗi, tôi nghĩ, biết đâu mình có thể. Nếu không có quá nhiều chọn lựa, nếu buộc phải chọn lựa... Tôi muốn thử sức mình. Đến khi xem qua các trường đào tạo mới thấy thì ra là một nghề hot, các trung tâm nhan nhản khắp nơi. Thật điên mới chọn nghề vì xu hướng. Nhưng tôi vẫn muốn thử. Hầy.

Tôi không trông đợi nhiều quá. Phải làm sao chứ. Tôi không tin tưởng vào chính mình. Mình có năng lực, có phù hợp hay không, có đủ quyết tâm? Tôi không tin gì cả. Tôi thực sự rất coi thường bản thân khi mà đến cả những điều kiện từ phía mình cũng không thể chắc chắn. Tôi cũng không tin tưởng vào nhà trường hay cam kết gì sất. Tìm hiểu cả loạt bất lợi rủi ro khi theo đường này đã khiến tôi đau đầu không thôi. Rồi vẫn định thử. Tôi vẫn cho rằng mình đang chẳng có gì để lo được lo mất trong công việc hiện tại cơ mà.

Xong vấn đề tư tưởng rồi chuyển qua chuyện tài chính. Tôi không tính chuyện vừa học vừa làm, kể cả parttime. Tôi chỉ định chuyên tâm học trong thời gian ngắn thôi, cố gắng dành nhiều thời gian có thể để lấp đầy kiến thức trong khoảng thời gian ấy. Chỉ là, hiện giờ tôi mới lo đủ cho một kỳ, laptop thì không thể, kỳ 2 thì miễn cưỡng. Quá không an tâm. Nhưng tôi không định trì hoãn thêm nữa, luôn thấy áp lực về thời gian. Thứ tôi không thể lãng phí bây giờ nhất chính là thời gian. Tôi chọn FPT Arena.

Làm vậy có ổn không? Tôi không chắc nữa. Nếu sau này có hối hận, tôi sẽ vào đây mà ngào ngào khóc rồi sám hối nhé.



2 nhận xét:

  1. Hy vọng cô gái của chúng ta sẽ cảm thấy thích thú với ngành mình lựa chọn. Vy nghĩ, chọn ngành mình yêu thích và sống được với nó khi ra trường quả thật rối rắm lắm đấy. ĐỌc những gì cô viết, có quá nhiều thứ cần phải lo lắng. Cố lên cô gái :)))

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Ài, lo nghĩ thành tính, trời sinh tôi số khổ - khổ tâm đó mà :))

      Xóa

Công cụ thống kê và báo cáo web