Suốt cả ngày chỉ nghe đi nghe lại một bài hát. Những đoạn hồi ức theo bản nhạc nền hiện lên và chiếm lấy tâm trí em. Em thậm chí còn không nghe rõ từng lời, chỉ mơ hồ nghe tiếng nhạc vọng lại từ một nơi xa xăm trong miền kí ức.
Cuộc sống hiện tại chán quá. Thế nên em trốn vào những tháng ngày cũ. Em mải miết đuổi bắt những bóng hình mơ hồ. Lại thêm một ngày nữa em sống trong hồi tưởng. Em đang hưởng thụ cuộc sống hay chỉ đang tồn tại? Khi mà ngày hôm nay em cứ mãi nhìn về hôm qua.
Ngày mai, chắc hẳn em sẽ lại than vãn vì bỏ phí thời gian mà chẳng làm được gì. Sẽ tiếc hùi hụi khi thấy mọi người ngày một tiến xa còn em chỉ đứng nguyên chỗ cũ, không nhích thêm một bước nào. Nhưng hôm nay tâm trí em đã bị cuốn chặt lấy bởi những nỗi niềm không tên, rồi hàng ngàn hàng vạn những câu hỏi không lời giải đáp. Giữa cuộc sống phức tạp như một mê cung này, em phải bắt đầu từ đâu? Phải rẽ về hướng nào để tìm thấy ngày mai tươi sáng, để không còn chán ghét thực tại?
Cuộc sống hiện tại chán quá. Thế nên em trốn vào những tháng ngày cũ. Em mải miết đuổi bắt những bóng hình mơ hồ. Lại thêm một ngày nữa em sống trong hồi tưởng. Em đang hưởng thụ cuộc sống hay chỉ đang tồn tại? Khi mà ngày hôm nay em cứ mãi nhìn về hôm qua.
Ngày mai, chắc hẳn em sẽ lại than vãn vì bỏ phí thời gian mà chẳng làm được gì. Sẽ tiếc hùi hụi khi thấy mọi người ngày một tiến xa còn em chỉ đứng nguyên chỗ cũ, không nhích thêm một bước nào. Nhưng hôm nay tâm trí em đã bị cuốn chặt lấy bởi những nỗi niềm không tên, rồi hàng ngàn hàng vạn những câu hỏi không lời giải đáp. Giữa cuộc sống phức tạp như một mê cung này, em phải bắt đầu từ đâu? Phải rẽ về hướng nào để tìm thấy ngày mai tươi sáng, để không còn chán ghét thực tại?