Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

25.9

Tôi luôn khẳng định với bất kỳ ai hỏi về đam mê của mình, rằng tôi không có đam mê. L bảo: khi chị cảm thấy luôn vui vẻ thoải mái với công việc, chị yêu thích nó vậy thì đó chính là đam mê. Không phải vậy đâu. Đam mê giống như tình yêu đích thực - không phải ai cũng tìm thấy được nó trong đời. Không phải một thứ gì đó tàm tạm mà phải là đắm say, chấp nhất mãnh liệt. Tôi nghĩ vậy. Tôi thích nhiều thứ, nhưng vẻn vẹn chỉ gói được trong chữ thích ấy mà thôi. Tôi chỉ có những thứ tàm tạm ấy. May mà còn có.

Công việc hiện giờ cũng vậy. Tôi chỉ thấy may mắn là mình thích nó. Nhưng để thực sự hạnh phúc trong công việc thì chưa đủ. Nó chưa đủ để tôi bỏ qua hết những chuyện xung quanh và chỉ quan tâm mỗi một việc duy nhất.

Đã chuẩn bị hết tháng, một tháng không có công việc nhưng tôi vẫn chưa cảm thấy đủ. Nghĩ đến việc lại chuẩn bị để tiếp tục, với ý chí tan rã lúc này của tôi thì nó cũng tương đương với việc cảm thấy một đống phiền muộn đang chờ mình phía trước. Tôi thực sự rất mệt. Nên nó trở thành việc bất đắc dĩ trong tâm trí.

Đoạn thời gian này tôi không muốn mình mệt mỏi với những mối quan hệ, không muốn xem tiếp những câu chuyện nực cười, trớ trêu. Những điều tốt đẹp xa xôi còn xấu xa thì giăng đầy trước mắt. Hay là tôi đang quá mệt nên chỉ nhìn thấy những thứ muốn tránh?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Công cụ thống kê và báo cáo web