Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

27.9

Đêm qua là một đêm rất tệ.

Tôi lại mơ thấy R, và sau đó khi tỉnh dậy lúc nửa đêm tâm trạng của tôi không thể nào tệ hơn. Những cảm xúc dồn nén đột ngột trỗi dậy, tôi thấy mình như muốn phát điên. Tôi không thể nào chịu nổi việc anh ta cứ xuất hiện đi xuất hiện lại trong những khi tôi yếu lòng. Rõ ràng đã không còn biết đến nhau, như hai sự tồn tại chẳng có bất cứ liên hệ gì với nhau trong vũ trụ...Từ việc quên lãng tôi bắt đầu cảm thấy căm ghét anh ta trở lại. Hiện tại như đang cố bóp chết một chút tốt đẹp trong quá khứ tôi cố giữ. Nó còn khiến tôi ghét chính mình vì còn lưu trữ những kí ức về anh ta. Chết tiệt, anh nên biến hẳn đi chứ, tại sao vẫn cứ ám ảnh tôi dù đã qua lâu như vậy. Tại sao nhất định phải khiến thứ duy nhất tôi gọi là tình yêu trở nên khủng khiếp như thế.

Lần thứ hai tỉnh dậy sau một cơn mơ khác, tôi thấy mình rét run. Nhưng khi tắt quạt thì lại thấy nóng bừng. Tôi mê man trong cái cảm giác lúc nóng lúc lạnh ấy cho đến khi trời sáng. Tôi tỉnh dậy với vẫn cảm giác đau nặng từ hai bên mặt - vẫn còn sưng sau nhổ răng. Cả đôi mắt cũng đau. Vậy nên lại phải sử dụng thuốc giảm đau, tôi đã luôn không muốn dùng bởi lo lắng sẽ sinh ra cảm giác phụ thuộc vào nó, rồi lâu dần là mất tác dụng.

Đến giờ tôi cũng không biết mình đã bị làm sao lúc ấy, khi dậy thì tôi không sốt nhưng những nốt xuất huyết cứ thi thoảng lại hiện rõ trên da. Hôm đầu tiên tôi phát hiện chúng cũng là lúc đang lấy máu tại viện, nhưng bác sĩ cũng chẳng thể có kết luận gì bởi triệu chứng không rõ rệt. Không gì dễ làm người ta suy kiệt hơn là những cơn đau dai dẳng.






Công cụ thống kê và báo cáo web